tag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post4775580602651501809..comments2023-03-16T08:11:32.372+07:00Comments on Tin Mừng Gio-an, Évangile de Jean, Gospel of John: Ga 20,19-25. Quà tặng của Đức Giê-su Phục Sinhjoseph leminhthong ophttp://www.blogger.com/profile/03653040721359665896noreply@blogger.comBlogger7125tag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post-1044628350313312112019-10-26T13:21:09.591+07:002019-10-26T13:21:09.591+07:00Nhận xét hay, hai động từ“apostellô” “pempô” có sắ...Nhận xét hay, hai động từ“apostellô” “pempô” có sắc thái nghĩa khác nhau. Chẳng hạn Đức Giê-su nói với các môn đệ ở 13,16c: “Kẻ được sai đi (apostolos) không lớn hơn người sai phái (pempsantos) kẻ ấy.” Trong câu này, “kẻ được sai đi” là danh từ “ho apostolos”, gốc từ động từ “apostellô” (sai đi); còn “người sai đi (pempsantos)” là động tính từ, thì quá khứ aoriste, giống đực, thuộc cách của động từ “pempô”. Trong trường hợp Gio-an Tẩy Giả, động từ “apostellô” ở 1,6a ở dạng thụ động: “apestalmenos”, nhấn mạnh vai trò của người được sai đi là Gio-an. Còn ở 1,33b: “ho pempsas me” (Đấng sai tôi) là động từ “pempô” ở lối động tính từ, thì quá khứ aoriste, chủ cách, nhấn mạnh đến người sai đi là Thiên Chúa (cf. 1,6a). Điều này phù hợp với mạnh văn 1,32-33 vì Gio-an vừa dựa vào uy thế Đấng sai ông (1,33b), vừa dựa vào lời nói của Đấng này (1,33c) để xác nhận tính xác thực nội dung lời chứng về Đức Giê-su. Tóm lại động từ “apostellô” (sai đi) ở 1,6 đề cao vai trò làm chứng của Gio-an là “người được sai đi”; còn động từ “pempô” (sai đi) đề cao hành động của Thiên Chúa là Đấng sai đi.jos le minh thonghttps://www.blogger.com/profile/06834433158978445242noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post-46598636231129630092018-11-22T21:58:47.053+07:002018-11-22T21:58:47.053+07:00Thưa cha! Trong câu 21b có 2 động từ Hy Lạp khác n...Thưa cha! Trong câu 21b có 2 động từ Hy Lạp khác nhau (ἀπέσταλκέν và πέμπω) để nói về việc sai đi. Cách dùng này có ý nghĩa gì không cha?Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/13050613145844185631noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post-53310752370122634062011-06-13T22:13:57.227+07:002011-06-13T22:13:57.227+07:00Có lẽ cần phân biệt “những giá trị trần thế” với “...Có lẽ cần phân biệt “những giá trị trần thế” với “những giá trị đức tin”. Người ta có thể có mọi giá trị trần thế như: tình yêu, bình an, niềm vui, tự do và hạnh phúc, nhưng không đương nhiên là có sự sống, niềm vui và bình an của Đức Giê-su ban tặng.<br /><br />Giá trị trần thế và giá trị của người tin vào Đức Giê-su vừa giống nhau, vừa khác nhau từ nền tảng. Trong trường hợp có sự xung đột thì giá trị đức tin cần được ưu tiên. Bằng chứng là có người sống ở trần gian khốn khổ suốt cả đời, nhưng lại được hưởng hạnh phúc đời sau, và ngược lại (xem dụ ngôn người giàu có và anh La-da-rô nghèo trong Tin Mừng Lc 19,16-31). Biết bao vị thánh tử đạo đã bị bách hại, tù tội và bị giết chết. Các vị không có bình an, niềm vui, tự do và hạnh phúc trần thế, nhưng thực sự các vị là người có bình an, niềm vui, tự do và hạnh phúc của Đức Giê-su ban tặng, ngay ở đời này và suốt cả đời sau. <br /><br />Đức Giê-su mời gọi con người lo tìm kiếm nước Thiên Chúa trước tiên (Mt 6,33), nghĩa là tìm kiếm và sống những giá trị mà Đức Giê-su ban tặng cho những ai tin và sống theo giáo huấn của Người./.jos le minh thonghttps://www.blogger.com/profile/06834433158978445242noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post-39135467778837343152011-06-13T18:50:09.833+07:002011-06-13T18:50:09.833+07:00Mừng lễ Hiện Xuống, Kính chúc cha được nhiều Ơn Ch...Mừng lễ Hiện Xuống, Kính chúc cha được nhiều Ơn Chúa Thánh Thần, nhiều niềm vui và hy vọng, tam hồn tràn ngập sự bình an.<br /> Mục đích cuộc đời con người là kiếm tìm hạnh phúc, ai cũng mong muốn có cuộc sống đầm ấm, an vui. Tuy vậy, con người đang sống trong hiện tại, họ không lo nghĩ cho cuộc sống hiện tại, mà cứ hướng về tương lai, quá bận tâm băng khoăng, lo lắng cho tương lai đời mình. Tương lai là gì vậy? Không ai nắm vững, chỉ biết mò mẫm, phỏng đoán, kiếm tìm!<br />Cuộc sống luôn là một cuộc kiếm tìm, có nhiều vất vả tính toán và đầy lo toan. Phải chăng khi con người lặn lội kiếm tìm, tích lũy có được nhiều của cải, có nhiều tiền bạc, có địa vị danh vọng... thì cuộc sống đó mới được vững chải, bền lâu, họ mới có được sự bình an, hạnh phúc?<br />Nhưng sự bình an và hạnh phúc mà con người đang mãi mê kiếm tìm trong „cái có“ hàng ngày, nó luôn là một sự nghịch lý, vẫn lo âu, bất an. <br />Nhìn vào thực tế, người ta muốn xây một ngôi nhà rộng lớn để sống thoải mái, tận hưởng những tiện nghi; nhưng suốt ngày họ phải bận rộn, tất bật bù đầu lo tính toán với những công việc làm ăn, không một chút nghỉ ngơi. <br />Con người hôm nay đã biết biến chế ra nhiều loại đồ uống, thức ăn để dùng và thưởng thức; vậy mà họ phải kiêng cử, ăn khem tránh khỏi hại sức khỏe, gây nên nhiều bệnh tật nguy hiểm. <br />Người ta cùng hùn vốn, đầu tư kinh doanh hầu để kiếm được nhiều tiền của, nhưng khi đã có được nhiều tiền, người ta lại tranh giành, rồi giết nhau. Và còn biết bao chuyện khác đang diễn ra hàng ngày...<br />Vậy phải tìm ở đâu để con người có được bình an, hạnh phúc thật?<br />Trong Tin mừng Thánh Gioan, Đức Giêsu đã trả lời cho chúng ta biết: Nếu ta cho các ngươi tự do thì các ngươi mới đích thực tự do. (GA 8:36) Như vậy, Bình an, hạnh phúc của con người là sống trong tự do mà Chúa ban. <br />Tự do và Bình an của Chúa là gì? Thực sự Thiên Chúa không có Tự do, không có Bình an; Nhưng chính Ngài là Tự do, chính Ngài là Bình an. Thiên Chúa không Có, mà Thiên Chúa Là. Thiên Chúa là tất cả. Mà trong đời sống, con người có nhiều thứ, con người có nhà cửa, có tiền bạc, con người có địa vị danh vọng, có bằng cấp..., nhưng con người không có Chúa. Như vậy con người vẫn mãi mãi thiếu, vẫn luôn luôn kiếm tìm. Con người vẫn mãi sống trong cô đơn tuyệt vọng, trong lo âu và bất an. Vì trong cuộc sống này, không có gì hiện hữu độc lập ngoài Ân Sủng của Thiên Chúa. Thưa cha, cha nghĩ thế nào?Binh Minhhttps://www.blogger.com/profile/02742221235424062540noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post-70510537454231005632011-06-07T12:39:44.871+07:002011-06-07T12:39:44.871+07:00Con người có thể rơi vào tình trạng “nhìn mà không...Con người có thể rơi vào tình trạng “nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu”. Khả năng “nghe” và “thấy” là đề tài lớn trong thần học Tin Mừng Gio-an. Những người Do Thái trong Tin Mừng Gio-an đã thấy những dấu lạ Đức Giê-su làm, đã nghe những lời Đức Giê-su giảng dạy, nhưng họ vẫn không tin, nghĩa là họ “không thấy” và “không biết” thực sự Đức Giê-su là ai. Hình như khả năng “nghe và thấy Đức Giê-su” không thể tách rời khỏi “lòng” và “trí”. Nếu không “mở lòng”, “mở trí” để đón nhận, nếu không hoán cải và bước vào tương quan lòng mến, thì không thể “nghe” và “thấy” Đức Giê-su được. <br /><br />Trong thực tế cuộc sống, con người chỉ có thể “thấy” và “nghe” thực sự, khi có sự đồng cảm từ cả hai phía: “Người nói” và “người nghe”. Nếu cả hai “cùng tần số” mới chuyển tải được lời muốn nói cho nhau. Khi chưa mở lòng ra để đón nhận, chưa sẵn sàng để nghe, thì lời nói chỉ là “đàn gảy tai trâu” mà thôi. Lời nói chỉ có hiệu quả khi người nghe muốn nghe, sẵn sàng để nghe, và người nói muốn nói với lòng yêu thương và tôn trọng nhau.<br /><br />Về tình yêu, có lẽ ai cũng biết rằng con người chỉ thực sự có tình yêu khi được yêu thương, yêu thương, tôn trọng và mong muốn làm người khác hạnh phúc. Tuy nhiên, cuộc đời con người vẫn luôn có sự giằng co và đấu tranh giữa “ánh sáng” và “bóng tối”, giữa “làm việc tốt” và “làm việc xấu”, giữa “chiếm hữu” và “trao ban”… <br /><br />Trong cuộc chiến này, Đức Giê-su chỉ ra cho các môn đệ một con đường nghịch lý, Người nói: “Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi, nó vẫn ở lại một mình; nhưng nếu chết đi, nó sinh nhiều hoa trái. Ai yêu mạng sống mình thì mất nó; ai ghét mạng sống mình trong thế gian này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời” (Ga 12,24-25). Đó là con đường “chết để sống”, “ghét để yêu” mà Đức Giê-su đã đi. Người mời gọi các môn đệ cùng bước đi trên con đường ấy để bày tỏ tình yêu. Đó là con đường có khả năng mang lại niềm vui, bình an và sự sống đích thực cho mình và cho người khác./.jos le minh thonghttps://www.blogger.com/profile/06834433158978445242noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post-28472959792651005742011-06-06T23:52:48.149+07:002011-06-06T23:52:48.149+07:00Cám ơn cha thật nhiều về bài: „Không thấy- Thấy- K...Cám ơn cha thật nhiều về bài: „Không thấy- Thấy- Không thấy“<br />Con người được sinh ra có đôi mắt để nhìn thấy, đó là hạnh phúc tuyệt vời! Tuy nhiên, mắt chỉ nhìn được những cái xung quanh nó; mắt tự nhìn thấy được mắt?<br />Thông thường, trong thực tế cuộc sống, người ta thấy được cái gì đó vì đã nhìn; đôi khi, cố nhìn mãi mà chẳng thấy được gì cả!<br />Sống là nhìn, nhìn trời cao, đất thấp. Nhìn mà không thấy rõ hướng sẽ đi vào ngõ cụt... Bao nhiêu người đã nhìn Đức Giê su, nhưng vẫn không thấy đó là Đấng giàu lòng Thương Xót. Đã có người nhìn Đức Giê su rồi bảo đó là tên quỷ ám, tên mê ăn uống, tên tội lỗi, không phải là người của Thiên Chúa(GA. 9:24; 9:16. MT. 9:11; 9:34. LC. 19:7)<br />Cuộc sống được phong phú, dồi dào, có ý nghĩa là khi cuộc sống đó có tình yêu thương thật sự. Nhưng con người không phải là tình yêu, mà chỉ có tình yêu. Do đó, Thái độ sống của con người thường là muốn chiếm đoạt và tích lũy nên khiến cho tình yêu con người bị nghèo nàn và trống rổng. Cuộc sống trở nên khô cằn, vô nghĩa, con người sẽ sống gian dối, lừa gạt, tranh giành nhau; người này sẽ đè người khác xuống để họ được nâng lên cao, và đến một lúc nào đó, bất chấp tất cả, họ sẵn sàng giết chết người khác để họ được sống một mình thoải mái, sung sướng. Khi cuộc sống mà con người luôn luôn biết múc lấy Tình yêu của suối nguồn vĩnh cữu là Thiên Chúa rồi nghĩ đến người khác mà biết phân phát, biết cho đi những gì theo khả năng mình có thì cuộc sống đó mới triển nở, dạt dào hạnh phúc, con người mới sống thật được bình an. Phải như vậy, thưa cha?Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4404074045766437690.post-28955364555390188102011-06-04T05:11:38.724+07:002011-06-04T05:11:38.724+07:00Cám ơn cha về bài Tìm hiểu Tin Mừng Ga 20,19-23. C...Cám ơn cha về bài Tìm hiểu Tin Mừng Ga 20,19-23. Cha không chỉ giới hạn trong đoạn văn này, nhưng đã đặt trong đoạn văn lớn và liên hệ với cái nhìn thần học của Ga về vấn đề đó, để bài tìm hiểu có một cái nhìn xuyên suốt và phong phú. Thật ý nghĩa khi quyền "tha tội và xét xử" phải được hiểu đúng tinh thần của Đức Kitô: yêu thương, cứu độ và ban sự sống cho con người. Tiếc rằng, ngày nay nhiều người cảm thấy "quyền bính của giáo hội cơ sở" nặng nề và gò bó, nên khó nghiệm ra được "bình an"! Người ta cũng thấy khó cảm nhận được "bình an" khi cuộc đời gặp toàn "thử thách gian nan" (thường: bình an là an và lành). Cám ơn cha đã làm nổi bật giá trị của bình an đích thực: bình an ngay trong "khó khăn và sợ hãi". Đây là bình an "lớn" mà thế gian không thể ban tặng! Điều này quan trọng cho niềm tin và lý giả phần nào mầu nhiệm sự dữ trong cuộc sống.doc giahttps://www.blogger.com/profile/11516400907980449662noreply@blogger.com